TAND tỉnh Phú Yên đang thụ lý, giải quyết theo thủ tục phúc thẩm vụ kiện yêu cầu tuyên bố một người mất năng lực hành vi dân sự giữa ông HVC và chị HTBM ( con gái ông C).
Theo hồ sơ, ông C là cha ruột chị M ( sinh năm 1982). Ông C cho rằng M bị bệnh tâm thần phân liệt từ năm 2000 đến nay, có một thời gian điều trị tại bệnh viện tâm thần tỉnh Khánh Hòa, được cấp sổ điều trị ngoại trú miễn phí, không thời hạn và phải uống thuốc suốt đời; ông là người giám hộ duy nhất của M. Tuy nhiên, M lại bị LVH dụ dỗ, kết hôn với nhau. Do đó, ông yêu cầu tòa tuyên bố M mất năng lực hành vi dân sự để ông giám hộ, chăm sóc M. Cũng theo ông C, kết luận giám định pháp y về tâm thần của Phòng giám định pháp y bệnh viện đa khoa tỉnh Quảng Ngãi về việc M không rối loạn tâm thần, đủ năng lực nhận thức và điều khiển hành vi là không chính xác. Ông không đồng ý với kết luận giám định nói trên và đề nghị tòa trưng cầu giám định lần hai tại bệnh viện đa khoa tỉnh Khánh Hòa để tuyên bố M mất năng lực hành vi dân sự.
TAND huyện Đông Hòa đã mở phiên họp xem xét đơn yêu cầu tuyên bố một người mất năng lực hành vi dân sự giữa ông HVC và chị HTBM ( con gái ông C). Tòa đã tuyên không chấp nhận đơn của ông C yêu cầu tuyên bố chị M mất năng lực hành vi dân sự.
Tại phiên họp, chị M trình bày chị là con ruột của ông C. Năm 1999 chị bị đau đầu, mất ngủ, phải uống thuốc một thời gian.Vào tháng 2/2013, chị và anh LVH tổ chức đám cưới nhưng đến tháng 08/2013 mới đăng ký kết hôn. Hiện tại chị vẫn bình thường, không có bệnh gì; ở nhà chăm sóc con và lo cơm nước cho chồng đi làm; cuộc sống vợ chồng cũng bình thường. Nay cha chị là ông C yêu cầu tuyên bố chị mất năng lực hành vi dân sự chị không đồng ý, nhờ tòa xem xét.
TAND huyện Đông Hòa nhận định: Theo quy định tại khoản 3 Điều 90 BLTTDS, trong trường hợp xét thấy kết luận giám định chưa đầy đủ, rõ ràng hoặc có vi phạm pháp luật thì theo yêu cầu của một bên hoặc các bên đương sự, Thẩm phán ra quyết định giám định bổ sung, giám định lại. Trong vụ việc này, ông C không đồng ý với kết luận giám định pháp y về tâm thần của Phòng giám định pháp y bệnh viện đa khoa tỉnh Quảng Ngãi nên đã khiếu nại. Ngày 02/4/2015, Sở y tế Quảng Ngãi đã trả lời, nêu rõ quá trình giám định pháp y tâm thần cho bà HTBM được Hội đồng giám định pháp y tỉnh Quảng Ngãi thực hiện theo đúng quy trình từ khi tiếp nhận bệnh nhân đến khi kết luận giám định. Việc ông C cho rằng quá trình giám định có hành vi tiêu cực là hoàn toàn chưa có cơ sở. Mặt khác, theo biên bản xác minh tại UBND xã HT nơi chị M sinh sống thể hiện tháng 8/2013 chị M kết hôn với anh LVH cho đến nay chị M vẫn sinh hoạt, giao tiếp bình thường với mọi người tại địa phương, không có biểu hiện gì về mắc bệnh tâm thần. Do đó, việc ông C yêu cầu tuyên bố chị M mất năng lực hành vi dân sự là không có cơ sở.
Từ đó, TAND huyện Đông Hòa đã tuyên không chấp nhận đơn yêu cầu của ông C về việc tuyên bố chị M mất năng lực hành vi dân sự.
TRẦN THU