Khoảng 15h ngày 14/10/2016, UBND xã Hòa Quang Nam mời một số hộ dân đến làm việc về phương án đền bù công trình xây dựng. Trong lúc đang làm việc, ông Phan Thư và bà Lê Thị Tuyết Sương (chị dâu ông Thư) tranh chấp tiền bồi thường nên Võ Thị Thúy Hồng (vợ ông Thư) từ ngoài đi vào bảo chồng đi về, còn mình chỉ tay vào mặt bà Sương rồi cãi nhau với bà Sương. Sau đấy, hai chị em áp sát cấu xé lẫn nhau. Bà Hồng đã dùng mũ bảo hiểm đánh vào đầu và gò má bà Sương một cái gây thương tích 05%. Không chịu thua, bà Sương cắn một cái vào ngực của Hồng gây thương tích 02%. Đến 05/12/2016, Sương làm đơn yêu cầu xử lý Hồng về hình sự. Sau đó, bà Hồng bị khởi tố, điều tra về tội cố ý gây thương tích…
Tại phiên tòa sơ thẩm diễn ra trong tháng 4/2017 vừa qua, bị cáo Hồng khai nhận toàn bộ hành vi phạm tội, mong HĐXX xem xét giảm hình phạt. Về phần dân sự, bị cáo cho rằng bản thân cũng bị bà Sương gây thương tích 02% nên yêu cầu bị hại bồi thường thiệt hại về sức khỏe 4,7 triệu đồng; tiền bù đắp tổn thất về tinh thần bằng 10 tháng lương cơ bản là 12,1 triệu đồng; tổng cộng 16,8 triệu đồng.
Trong khi đó, bị hại trình bày bà bị bị cáo Hồng dùng mũ bảo hiểm đánh gây thương tích 05% và bà đã có đơn yêu cầu khởi tố. Bà yêu cầu bị cáo bồi thường thiệt hại về sức khỏe và các chi phí khác gần 102 triệu đồng; tiền tiền bù đắp tổn thất về tinh thần bằng 30 tháng lương cơ bản là 36,3 triệu đồng; tổng cộng hơn 137,6 triệu đồng.
HĐXX TAND huyện Phú Hòa nhận định: Hành vi của bị cáo Sương đã đủ yếu tố cấu thành tội cố ý gây thương tích theo quy định tại khoản 1 Điều 104 BLHS nên cáo trạng của VKSND huyện Phú Hòa truy tố là có căn cứ, đúng người, đúng tội, đúng pháp luật. Xét hành vi của bị cáo là nguy hiểm cho xã hội, xâm phạm đến sức khỏe của người khác, gây mất trật tự trị an tại địa phương. Khi thấy chồng và chị dâu tranh chấp với nhau tiền bồi thường đất đai, lẽ ra bị cáo phải khuyên giải và nhờ chính quyền địa phương giải quyết, nhưng bị cáo lại dùng mũ bảo hiểm là hung khí nguy hiểm đánh bị hại gây thương tích 05%. Do đó phải xử mức án nghiêm đối với bị cáo. Tuy nhiên, khi quyết định hình phạt cũng xem xét bị cáo đã thành khẩn khai báo, ăn năn hối cải; khắc phục thiệt hại bằng việc bồi thường cho bị hại 02 triệu đồng. Hơn nữa, nguyên nhân dẫn đến hành vi phạm tội của bị cáo do có sự tranh chấp tiền bồi thường giữa chồng bị cáo và chị dâu (bị hại) nên bị cáo có phần bị kích động về tinh thần; đồng thời bị cáo cũng bị bị hại cắn vào ngực gây thương tích…Từ đó, HĐXX đã tuyên phạt Hồng 06 tháng tù cho hưởng án treo. Về trách nhiệm dân sự, HĐXX tuyên bị hại bồi thường thiệt hại về sức khỏe cho bị cáo 965.000đ; bị cáo bồi thường thiệt hại về sức khỏe cho bị hại hơn 5,9 triệu đồng; khấu trừ nghĩa vụ, bị cáo còn phải bồi thường cho bị hại hơn 4,9 triệu đồng.
Riêng về khoản tiền bù đắp tổn thất về tinh thần, tại phiên tòa cả bị cáo lẫn bị hại đều đề nghị bên kia bồi thường, HĐXX cho rằng bị cáo Hồng gây thương tích cho bị hại nhưng đồng thời bị hại cũng có hành vi dùng răng cắn bị cáo gây thương tích 02%, như vậy bị hại cũng có lỗi nên không chấp nhận.
Qua công tác thực hành quyền công tố và kiểm sát xét xử vụ án, VKSND huyện Phú Hòa nhận thấy: Tại khoản 2 Điều 590 Bộ luật dân sự quy định “Người chịu trách nhiệm bồi thường trong trường hợp sức khỏe của người khác bị xâm phạm phải bồi thường thiệt hại theo quy định tại khoản 1 Điều này và một khoản tiền khác để bù đắp tổn thất về tinh thần mà người đó gánh chịu. Mức bồi thường bù đắp tổn thất về tinh thần do các bên thỏa thuận; nếu không thỏa thuận được thì mức tối đa cho một người có sức khỏe bị xâm phạm không quá năm mươi lần mức lương cơ sở do Nhà nước quy định.”. Do đó, xét thấy việc bản án sơ thẩm của TAND huyện Phú Hòa không quyết định về khoản tiền bù đắp tổn thất về tinh thần là vi phạm quy định nói trên và không bảo đảm quyền, lợi ích hợp pháp của các đương sự.
Từ đó, VKSND huyện Phú Hòa đã ban hành kháng nghị, đề nghị TAND tỉnh Phú Yên xét xử phúc thẩm theo hướng sửa bản án sơ thẩm của TAND huyện Phú Hòa, chấp nhận một khoản tiền bù đắp tổn thất về tinh thần cho bị cáo, bị hại theo quy định của pháp luật.
HỒ LƯU