Đố anh biết, em thích ngày thứ mấy?
Của cả tuần rộn rã yêu thương
Anh ân cần, sao em hỏi vấn vương?
Em thủ thỉ, em thích chiều Thứ sáu…
Bởi là chiều có anh bên cạnh
Trở về nhà, sáu mươi cây số xa xôi
Đón cùng em, hai con trẻ nhỏ nhoi
Kẻo chúng nó, cả tuần quên…. “mặt bố”
Ngày đầu tuần em sẽ là vợ thảo
Đi chợ cho anh: cá, mắm, dưa, cà
Anh lên núi nhớ vị nồng của biển
Nhớ hình em…hóa đá Vọng Phu
Nhớ lời dặn “anh công tác chỉnh chu”
Bởi chồng em, người của Ngành, của Đảng
Biệt phái gần xa, khó khăn chẳng quản
“Màu áo thiên thanh”, trong sáng tâm hồn.
Em trở về gồng gánh những lo toan
Mưa gió chuyển mùa, không anh bên cạnh
Vợ kiểm sát – Sắc son và vinh hạnh
Hậu phương cho chồng - phòng chống oan, sai.
Nhớ những ngày cơn bão tháng mười hai
Em đóng mái tôn, còn anh….đóng “bút lục”
Em che mái nhà, anh giữ kỷ cương
Anh giỏi việc nước, việc nhà em “nội tướng”.
Sáu mươi năm qua, hành trình đồng cảm
Của những trái tim công lý sáng ngời
Từ đỉnh đầu Tổ quốc
Tới hải đảo xa khơi
Đồng chí, đồng tâm, nhớ lời của Bác
Tháng Bảy lại về, lòng thêm khao khát
Viết những trang vàng Kiểm sát vẻ vang
“Công minh, chính trực, khách quan”
“Thận trọng, Khiêm tốn”, hành trang vào đời.
Dương Lưu Thủy
(VKSND Thị xã Đông Hòa)