Ai đi xa cũng nhớ
Về quê nhà dấu yêu
Mùi rạ rơm thơm ngái
Bay bay khói lam chiều
Nhớ bát canh mẹ nấu
Nhớ điệu ru của bà
Những bụi tre kẽo kẹt
Hàng dâm bụt đơm hoa
Bữa cơm chiều ấm cúng
Nhớ những sắn cùng khoai
Mắt cay xè khói bếp
Vẫn đong đầy niềm vui
Nhớ hương thơm bồ kết
Cô bạn má ửng hồng
Ngượng ngùng chẳng dám nói
Đành giấu thương trong lòng
Nhớ góc sân chanh nở
Cuối vườn rộn tiếng chim
Đêm cầu ao khỏa nước
Ông trăng cười lung linh
Quê nhà bao kỷ niệm
Làm sao có thể quên
Ở gần ai cũng nhớ
Đi xa càng nhớ thêm...
NGỌC THẢO