Những đêm mùa đông mưa tầm mưa tã
Những ngày hè oi ả, nóng chảy cả nhựa đường
Vẫn không chùn bước chân, một người con gái thép...
Nhẹ đưa tay lau vội mồ hôi vương
Mắt tinh anh, em kiểm sát hiện trường
Bao dấu vết, hướng khám nghiệm, điều tra
Em ghi nhận tỏ tường, không bỏ sót.
Những đêm trường phòng em sao còn sáng?
Hồ sơ án em vẫn còn bâng khuâng
Với vai trò người “nảy mực cầm cân”
Giấc ngủ sao yên khi vẫn còn chưa tỏ?
Yêu cầu điều tra, em đề ra làm rõ
Quyết không bao giờ bỏ lọt, làm oan…
Vẫn là em, vẫn đóa hoa hồng nhỏ
Giữa chốn “công đường” cao rộng, uy nghiêm
“Bản lĩnh” vững vàng cùng “trách nhiệm”, “công minh”
Quyền công tố, em nghiêm chỉnh thực hành
Pháp luật được thực thi, sao thấu tình đạt lý
Xử phạt nghiêm minh, khoan hồng theo chính sách
Để bị cáo đằng sau vành móng ngựa
Thấy hợp tình mà được cảm hóa, hoàn lương...
Điện thoại reo, em lại phải lên đường
Áo thiên thanh ôm trọn dáng thân thương
Đến mọi phương, nơi nào cần kiểm sát
Nụ cười nở, khúc ca em vẫn hát
Quá đỗi tự hào ngành Kiểm sát, phải không em?
Bình Nguyên