Thương tặng chị em ngành Kiểm sát… Mấy dạo này, trời Phú Yên trở gió Anh ngỡ là cái rét của nàng Bân Thêm chút lạnh, anh bâng khuâng giữa phố Đi cùng em, Xuân ấm trái tim nồng.
Nụ cười hồng, lâu rồi anh chưa gặp Dịch cận kề, em luôn giữ khẩu trang Chiếc khẩu trang xanh, chiếc khẩu trang Ngành Trên má em sao dễ thương đến lạ ? Tuân thủ 5K, em ghi lòng tạc dạ Thương anh nhiều như thương… “chiếc khẩu trang” !
Đi cùng em, trong buổi sáng tinh sương Đi xét xử, đi hiện trường…vẫn thế Tháng Ba về, em thành cô gái Huế Áo dài ơi, anh bỗng hóa dại khờ.
Em dịu dàng làm anh đủ ngẩn ngơ Em kín mặt, anh có vơi nỗi nhớ ? Em lặng lẽ, kiên cường, không ngại khổ Vẫn giấu nụ cười sau chiếc khẩu trang xanh.
Tháng Ba về, em có hẹn cùng anh Thăm mẹ già, thăm em, thăm chị Cô gái Tháng Ba, chân thành, thùy mị Vẫn đẹp rạng ngời sau chiếc khẩu trang xanh. Dương Đức |